Phan_29
Nó ko nói gì chỉ cười nhẹ rồi quay sang Uyên nhi đang đứng. Là tì nữ bên cạnh nó cô lập tức hiểu, cúi nhẹ đầu rồi quay người vỗ tay hai cái, từ trong đi ra là một đám cô tì nữ với khuôn mặt nghiêm trang, bộ váy ngan đùi gối màu trắng viền vàng đồng chỉnh tề, cúi nhẹ người cháo nó rồi đi lại chỗ của từng người.
Vì đây là lần đầu nên mọi người có chút ko quen và cũng ko hiểu các cô tì nữ kia làm gì, Nguyệt và Danh vì đã quá quen với chuyện này nên nhanh nhẹn nói trước.
-Tôi như cũ !. Danh nhàn nhã nói, mặt ko một biểu hiện gì, khá là nghiêm.
Nguyệt thì khác, quay sang cô ti nữ sau lưng cười tươi nói. Tôi cũng vậy !.
Hai cô tì nữ dược Danh và Nguyệt nói lập tức cuối nhẹ đầu rồi lẵng lặng lui vào trong chuẩn bị.
Hai người tiếp theo là Bo và Hong, tuy ko quen lắm nhưng vì nhiều lần quá nên đâm ra tự nhiên hẵn.
-Như trước nhé !. Bo cùng Hong cùng lúc lên tiến nói với hai cô tì nữ phía sau, như hai người trước, hai cô này cũng cúi nhẹ đầu rồi lui vào trong.
Lần lượt mọi người ọi những món mình ưng nhất cuối cùng chỉ còn nó và Yun.
Quay sang Yun nó hỏi vì mãi ko thấy anh lên tiếng. -Ko ăn sao ?
Hơi giật mình vì đang trầm tư suy nghĩ thì bị nói hỏi, quay sang nó cười nhẹ. -Ăn chứ... đói chết đi được !.
Nhìn biểu hiện của anh nó vui hẵn, khi nãy quay sang thấy anh đang rất trầm tư nó ko biết anh nghĩ gì vì nó ko đọc suy nghĩ của người khác nữa.
Sau một hồi suy nghĩ Yun cũng gọi món, cuối cùng chỉ còn lại nó, Uyên nhi thấy những cô tì nữ đã lui vào hết rồi thì cô cũng quay đi, lấy một cái giõ tre nhỏ rồi đi vào khu vực trồng bạch hồng.
-Cô ấy đi đâu vậy?... ko lấy thức ăn cho chị sao ?. Tea Hin nhìn bóng đáng nhỏ nhắn màu vàng khuất dần thì quay lại hỏi nó.
-Uyên nhi đi lấy thức ăn đấy... Tea Hin... câu cũng đi chung đi... có lẽ hơi lâu nên cậu giúp Uyên nhi một tay nhé !. Nó nhìn Tea Hin nỏ một nụ cười nhẹ nhưng ẩn ý đầy gian sao mà chỉ mình nó biết.
Vui vẻ lấy những cánh bạch hồng to khỏe ra khỏi đóa, khí trời trong lành hòa cùng hương thơm của loài hoa thuần khiết xoa dịu tâm hồn người thưởng thức.
Nhìn người con gái xinh xắn vận bộ đầm màu vàng ngan đùi, nhìn đôi môi khi làm việc lúc nào cũng nỡ nụ cười, nhìn ánh mắt vui vẻ nhập tâm, bàn tay nhỏ nhắn uyển chuyển trong từng hành động khi lấy từng cánh hoa ra khỏi đóa bỏ vào chiếc giỏ tre nhỏ.
Tea Hin vẫn đứng im đó nhìn cô gái xinh xắn chuyên tâm lấy hoa.
-"Nhập tâm ghê !''
Một lúc sau anh lê bước lại gần cô cũng là lúc Uyên nhi quay người, nhìn người con trai trước mặt cô ko khỏi giật cả người và càng bất ngờ khi tại sao anh ta lại vô đây chứ ?.
-Làm gì mà lù lù xuất hiện như ma vậy ?. Nhíu đôi mày nhìn tên con trai trước mặt, cái nụ cười của anh càng làm Uyên nhi khó chịu.
-Thì chúng ta vốn là ma mà.Tea Hin vẫn chưng cái bộ mặt cười cười ấy. -Mà cô làm cái gì vậy... ko phải chị Tara kêu cô đi lấy thức ăn hay sao... rãnh rỗi đứng đầy mà hái hoa.
Nhếch môi cười rồi quay người lê bước, Tea Hin cũng lẵng lặng đi theo. -Thì tôi đang lấy thức ăn nè... anh thì biết gì mà bầy đặt lên tiếng. Đột nhiên Uyên nhi dừng bước quay lại trừng mắt nhìn Tea Hin là anh bất ngờ la lên một cái. -Mà anh làm gì ở đây?... trong này đâu có gì anh ăn được.
Bất ngờ bị UYên nhi hỏi Tea Hin ko thể trả lời đành im lặng một lát định thần lại sau vự khi nãy rồi mới lên tiếng nói: -Tôi là do chị Tara bảo đi theo giúp cô lấy thức ăn... .Vừa nhắc đến chuyện này anh bừng tĩnh nhớ ra liên quay sang Uyên nhi hỏi. -Cô nói lấy thức ăn là lấy mấy cái này đó hả ?.
Ko hiểu anh đang lầm bầm gì nhưng đúng là vậy nên UYên nhi gật đầu. Sau cái gật đầu hết sức ngay thơ của cô nàng này anh càng thấy khó hiểu.
-Quái!... chỉ là lấy những cánh hoa làm tôi cứ tưởng cô đi vật lộn với con thú dữ to xác nào ấy... chỉ có vậy mà chị Tara kêu tôi đi theo làm gì... đùa chắc.
Nhìn Tea Hin cứ lầm bầm lẩm bẩm mãi Uyên nhi mới dùng một tay đánh vào vai Tea Hin. Đang mãi mê suy nghĩ mà bị hứng ngay một cái tát mạnh ở bả vai anh thoán giật mình, quay qua Uyên nhi trừng mắt.
-Cô định mưu sát tôi hả... đánh đau vậy!.
Phì cười nhìn vẻ mặt y chang con nít của Tea Hin, vỗ vỗ vào vài Tea Hin cũng là nơi anh vừa hứng một bàn tay của cô, lực ko nhẹ nên hơi ê và đau.
-Anh đấy... lúc trước thấy anh trên kháng đài giao chiến nhìn chững chặc lắm mà bay giờ thì...
Ngập ngừng cô nói làm Tea Hin tò mò theo.
-Thì sao ?.
Mỉm cười nhìn Tea Hin một cái rồi quay người lê bước. -Thì giống như con nít lên ba ấy. Nói xong cô tăng tốc vọt đi, trước khi khuât khỏi tầm mắt của Tea Hin cô giảm tốc độ và nói:
-1... 2... 3 !.
Chương 80
-Cô... cô... nói cài gì hả... tôi mà là con nít ư... aaaaaaaaaaa trời ơiiiiiiiiiiiiiiii.........
Khoái chí với chiến tích "hiển hách" của mình cô ôm bụng cười một lúc rồi bỏ đi nhưng khóe môi vẫn cười mãi ko dứt, thân hình mảnh mai đã khuất nhưng sự bùng nổ của một ai đó vẫn tăng lên từng giây.
...
-Chủ nhân người có việc gì sai bảo ?. Lão Back cung kính cuối đầu trước người đàn ông uy nghiêm.
-Hủy bỏ cuộc tấn công lần này !. Ko những hình ảnh uy nghiêm mà lời nói cũng ko khác, âm vực như muốn người nghe bị dìm xuống đấy của lữa địa ngục.
-Sao ạ... có chuyện gì sao thưa chủ nhân.
-Ko... thời gian này chúng ta ko tấn công được... như thế phần thắng ko nắm chắc... việc chúng ta tấn công giới vampire chỉ là thời gian... hiện giờ ta phải án binh bất động chờ thời cơ chính mùi.
Tuy ông Lords đã nói đến đây nhưng lão Back vẫn vậy, vẫn chưa hiểu rõ.
-Người có thể nói rõ hơn ko ạ... tôi ngu dốt... ko hiểu thiên ý của người.
-Theo ta biết... hiện nay Nam Phong Tử Y có xích mích với James Tudor... chỉ cần bọn họ đấu đá lẫn nhau thì chúng ta chỉ cần im lặng hưởng lợi.
...
Ánh sáng ấm áp soi sáng vạn vật, soi rọi hai khuôn mặt đẹp như tượng khắc, mái tóc dài bạch kim khẽ tung bay theo từng đợt gió, mái tóc màu đen nhẹ nhàn uốn lượng theo, hai ánh mắt, lạnh lẽo và ấm áp có chung một điểm.
Những ngôi sao nhỏ lắp lánh đều thu gọn trong hai đôi mắt ấy, nằm trên nền cỏ xanh lúc trước, chiếc xích trắng đầy hoa dại, bộ bàn ghế cùng màu sạch sẻ với bộ tách trà màu bạch ngọc yên vị giữ bàn. Cánh đồng hoa hồng trắng và đen được chia đôi bởi một con đường thẳng dài, xung quanh là những lũy cây xanh to, nhỏ bao bọc.
-Tara... nếu họ đồng ý... em sẻ làm thật chứ ?.
-Có thể !.
-Nhưng nếu như thế chúng ta ko ai có lợi cả... người được lợi là ông ấy.
Cười nhẹ quay sang nhìn người bên cạnh. -Ko đâu... chỉ giới vampire... Nam Phong gia cũng được lợi.
Yun quay sang nhìn, nhìn vào đôi mắt xinh đẹp mà khó hiểu.
-Lợi gì ?.
Hướng mắt lên bầu trời đầy sao, đôi môi kiều diễm động.
-Một khi Nam Phong tuyên bố rút khỏi trận chiến với quân chống đối thì có nghĩa Nam Phong cắt đứt với giới vampire... lúc đó giới vampire sẻ bị cô lập... werewolf (người sói), witches (phù thủy), goblin (yêu tinh) và devil (ác quỷ) sẻ rút khỏi trận chiến này.
(lấy đồ nha bà kon)
-Một khi Nam Phong tuyên bố rút khỏi trận chiến với quân chống đối thì có nghĩa Nam Phong cắt đứt với giới vampire... lúc đó giới vampire sẻ bị cô lập... werewolf (người sói), witches (phù thủy), goblin (yêu tinh) và devil (ác quỷ) sẻ rút khỏi trận chiến này... Vốn dĩ Nam Phong tộc ko cần nhúng tay vào bất cứ một trận chiến nào của các loài nhưng vì tổ tiên khai lập tộc có nghĩa là bà cố đã từng nói: "Nam Phong gia sẳn sàng giúp giới vampire hoặc loài khác nếu họ yêu cầu " nên nếu như ko phải chính miệng họ nói ra thì Nam Phong gia vẫn phải tận tâm giúp đỡ... cậu có biết mỏi lần như thế... mỏi lần giao chiến như vậy tổn hại bao nhiêu binh lực của gia tộc ko... chỉ khi Nam Phong còn ở lãnh thổ thì vĩnh viễn ko ai có thể làm tốn hại đến... vì thế trong lần cá cược này... nếu như họ đồng ý thì ko những Nam Phong ko có hại mà lợi rất nhiều.
Nhìn cô gái bên cạnh, nghe những lời vừa thốt ra từ đôi môi kiều diễm anh trầm lặng, nếu như thật sự chuyện đó xẩy ra thì giới vampire bại trận là hoàn toàn có thể, nhưng có chắc là Nam Phong gia sẻ thắng, nếu cuộc cá cược này thông qua thì chắc chắc Thái Tư phải chuẩn bị kĩ càng, điều động những nhân vật tầm cỡ của bạch đạo có thể là hắc đạo ra tham chiến, anh ko biết thực lực Nam Phong gia như thế nào nhưng cũng ko thể xem thường thực lực của những vam ở bạch đạo...
-Làm sao cậu biết chắc sẻ thắng.
Cười nhẹ nhìn chàng trai ngóc bên cạnh. -Cậu nghĩ họ sẻ thắng ?.
Nhúng vai. -Ko biết... thực lực hai bên ra sao vẫn chưa rõ thì ko đoán chắc được.
...
Ánh đèn mờ ảo mập mờ lúc sáng lúc tắt trên con đường mòn đầy cỏ dại, tòa lâu đài nhỏ uyển chuyển nấp mình sau hàng lũy tre xanh rậm rạp, bóng tối bao trùm khắp ngôi nhà càng làm cho thứ ánh sáng nhỏ bên trong thêm phẩn tỏa sáng, ko gian yên tĩnh chỉ nghe vài tiếng gió lạnh thổi qua.
Căn phòng sang trọng cầu kì với tông màu nâu vàng, đèn chùm pha lê sáng rạng rỡ giữ trần nhà càng tô điểm cho căn phòng thêm phần tráng lệ, sự khác biệt của bên trong và ngoài căn lâu dài nhỏ này khiến ta phải ngở ngàn, sự u ám lạnh lẽo bên ngoài hoàn toàn đối nghịch với sự tráng lệ bên trong.
-Chủ nhân... cô định thế nào với vụ cá cược này ?. Tiếng nói trầm khang bất ngờ vang vọng ra tận hành làn.
Cánh cửa nâu trạm khắc tinh tế mở khẽ dần hiện rõ khuôn mặt của người con trai đang đứng trước mặt cô gái với đôi mắt đậm chất Anh, đôi mắt hằng lên tia xỏa quyệt với những mưu tính trong bộ óc nhỏ.
-Đây cũng là chuyện ta đang phải nhức óc mà suy nghĩ đây... hội đồng bạch lâm kiên quyết phản đối nên ta ko thể tì tiện mà đồng ý. Giọng nói đôi phần cao nặng nề thốt ra từ đôi môi đỏ được to son kĩ càng.
-Nhưng ta ko dể dàng từ bỏ đâu... giới vampire đâu chỉ có hội đồng đó là nhất... quyền quyết định ko thuộc về một bên... hội đồng hắc lâm vẫn chưa đưa ra quyết định thì ko thể chắc chắn điều gì.
-Nhưng lão Back đã là kẻ phản bội... hội đồng hắc lâm phần lớn đều đi theo hắn kể cả một số gia tộc bạch lâm... chưa thể biết hội đồng đó có còn giữ vững.
Ánh mắt mang màu của biên cả như gợn sóng, tia quỷ quyệt hằng lên thấy rõ, bộ óc bé nhỏ nhưng ko kém phần thông minh như vừa tia thấy lối đi, khóe miệng nở một nụ cười gian xảo rõ rệch qua anh đen pha lê trắng.
-Nhưng ta cũng có thể lợi dụng sự lục đục nội bộ hội đồng hắc lâm để lên nắm quyền... cho dù gia tộc ta thuộc bạch đạo nhưng cũng ko có quy định ko được nắm quyền hắc đạo !.
-Cô định... . Như đoán ra ý định của cô chủ Kaima cũng ko thể đứng im mà lên tiếng. -Cô muốn chiếm hắc đạo ?.
-Ko được sao... ta thấy thích thú với việc này rồi đấy... nếu chiếm được hắc đạo thì ta có thể tự có cơ hội cho vụ cá cược lần này... với thế lực tộc Tudor cộng thêm một vài gia tộc hắc đạo thì cuộc đấu của ta và cô ta sẻ được thông qua... cơ hội tách cô ta và Yun ra ta đâu thể bỏ lỡ.
...
Thêm một ngày mới bắt đầu sau lần chạm mặt của các nhân vật nổi tiếng trong tam giới, ngày ý định cá cược giữa cô cung chủ xinh đẹp cung Nam Phong, người đứng đầu Nam Phong gia huyền thoại với hai nhân vật nôi tiếng giới vampire l người phụ nữ độc đoán của gia tộc họ Kang - Kang phu nhân và cô tiêu thư sắc xảo của dòng tộc Anh -tộc Tudor.
Khắp nơi trên đảo, các học viên của bốn học viện tụm năm tụm ba thây nhau truyền tai nhau về thông tin sock nổi này, nhưng điều họ muốn hơn nữa chính là diện kiến người con gái uy quyền với danh cung chủ của một nhất đại gia tộc trong tam giới - Nam Phong Tử Y và bốn vị hộ pháp nổi tiếng gần xa của bốn gia tộc bảo hộ - Tây Môn Thiên, Tư Đồ Phong, Đông Phương Danh và Mộ Dung Nguyệt.
-Ko biết vị cung chủ hiện tai bao nhiêu tuổi nữa. Hv nữ 1.
-Chắc nhiều tuổi lắm rồi. Hv nữ 2.
-Chưa chắc... nghe nói cung chủ này chỉ mới nhận chức... tớ đoán còn rất trẻ... bằng tụi mình thôi !. Hv nữ 3.
-Này này các cậu... thử đoán xem James Tudor và cung chủ tộc Nam Phong ai sẻ thắng !?. Hv nam 1.
-Chắc chắn là cung chủ tộc Nam Phong rồi... trên tam giới này... có ai mà thắng nổi gia tộc đó.
-Nhưng lỡ James Tudor thắng thì sao ?.
-Ko thể có chuyện đó... tộc Nam Phong là gì chứ... đâu phải một gia tộc tầm thường như tộc Tudor... cậu có biết nguồn góc của tổ tiên tộc là gì ko !?.
-Gì... cậu biết hả?.
-Tất nhiên... chuyện này hiếm có ai biết được lắm... tổ tiên tộc Nam Phong hình như nữa là tiên nữa là thánh đấy !.
Tất cả đám bạn lập tức oh lên kinh ngạc, nữa tiên nữa thánh có nghĩa là đứng giữ ranh giới của thánh và thiên thần, sức mạnh của người đứng giữa hai loài thượng thượng này ko phải đơn gian và hiếm thấy trên đời có thể Nam Phong tộc là duy nhất.
-Còn nữa... .Khi đám bạn chiềm vào sự mơ màng của dòng suy nghĩ về nguồn góc Nam Phong tộc thì cậu bạn trường Yale bất ngờ lên tiếng. -Cậu có biết đặt tính phân biệt của tộc Nam Phong ko !?.
-Đặt tính gì ?. Cả đám đồng thanh thắc mắc.
Nhúng vai. -Ai mà biết... biết được bấy nhiêu là hay lắm rồi... với lại chưa ai gặp họ sao mà biết chứ !.
-Trờiiiiii........!!!!. Chán nãn với anh bạn lắm chuyện này, rôi tiếp tục cùng nhau tám chuyện.
-Ko ngờ tin đồn lan nhanh thiệt !. Đứng dựa lưng vào tấm kính lớn, hai tay để trước ngực nhìn đám nhiều chuyện bên dưới.
-Anh Phong... để ý làm gì... đám người đó sinh ra có cái miệng... ko cho họ nói thì còn làm gì được với lại... .Nguyệt lăng xăng chạy tới chỗ Phong nhìn xuống dưới rối nhìn sang người con trai đẹp như tượng khắc. -Có phải ai ganh tỵ vì họ ko nói về mình phải ko !.
Chề môi nhìn cô bế nhí nhảnh vận bộ cánh xòe màu tím nhạt với những đường viền đậm rồi quay lại nhìn Thiẹn đang thư thả đọc sách, đưa mắt nhìn sang Danh đang uống trà. -Em nghĩ anh quan tâm mấy chuyện đó à... theo anh thì người quan tâm đến nó là em chứ ko ai !.
Chóng nạnh đưa đôi mắt phực lữa nhìn Phong. -Ồ... anh cũng hiểu em quá chứ... nhưng nói cho anh biết... .Lê bước đi lại chỗ Phong. -EM KO QUAN TÂM !!!. Rồi nhanh chân bắn đi mất dạng để lại trong căng phòng rộng lớn với ba chàng trai nhăn nhó mặt mày vì sắp thũng màn nhĩ.
...
Sáng hôm sau...
Khuôn viên với những cánh hoa bạch hồng rơi khắp nơi trên nền đất cùng những hàng cây xanh tươi tốt, hoa nỡ khắp cả khu vường làm ko khí trở nên trong lành hẳng.
Cô tì nữ vận bộ đầm xòe màu trắng viền vàng nghiêm trang bước lại cuối đầu trước người con gái uy nghiêm rồi quay sang UYên nhi bên cạnh kề sát miệng vài tai cô nói gì đó.
Nhìn Yun ngồi bên cạnh rồi Uyên nhi lập tức nói với nó. -Cung chủ... cô James tìm gập ạ !.
Nhìn Yun ngồi bên cạnh rồi Uyên nhi lập tức nói với nó. -Cung chủ... cô James tìm gập ạ !.
Khóe môi cong lên nét gian xảo ko cần suy nghĩ nó gật nhẹ đầu, Uyên nhi hiểu ý nói với tì nữ ban nãy rồi quay vào trong chuẩn bị trà luôn tiện lấy thêm một ít bạch hồng thêm cho cái đĩa đã gần hết trên bàn.
Bàn tay to lớn ôn nhung đặt lên bờ vai nhỏ nhắn, đôi mắt chăm chăm vào khuôn mặt điềm đạm của cô gái bên cạnh mà chột dạ.
-Tara... tại sao em lại đồng ý gặp cô ta ?.
Đặt tách trà xuống nhìn Yun ko nói gì nó chỉ cười nhẹ.
Đưa ánh mắt lạnh lẽo sâu ko đấy nhìn về một khoản ko vô định. -Rốt cuộc ngày ấy cũng sắp đến.
Tuy có chút ko hiểu ý nghĩa của câu nói ấy là gì nhưng với một người thông minh như Yun thì cũng cảm nhận được mưu tính trong đó, rút bàn tay về anh xem như ko có chuyện gì mà tiếp tục thưởng thức tách trà nóng thơm đến mị người và trở về với việc làm dở dang cùng cuốn sách vô danh trên tay, anh sẻ bỏ ngoài tai cuộc nói chuyện có thể ko bình thường của hai cô gái này.
Từng bước bước theo cô tì nữ nghiêm trang phía trước, đưa mắt nhìn cảnh vật xung quanh, chỉ có diễn tã nó bằng hai chữ "thanh tịnh". Bóng dàng cô gái với bộ đầm màu trắng cùng mái tóc màu bạch kim dài đến độ chỉ vần vài cm nữa là chạm đất trong khi phần trên đã bới lên một ít đủ biết mái tóc này dài đến cỡ nào, cho dù căm ghét nhưng cô cũng phải công nhận mái tóc ấy rất đẹp, ánh mắt màu đỏ của ngọc rubi lúc nào cũng lạnh lùng càng đẹp hơn, hàng mi dài mà cong vút một cách tự nhiên, đôi môi anh đào lại đỏ đến ngỡ ngàn, từng chi tiết trên khuôn mặt ấy ko một khuyết điểm và độc nhất ko ai sánh bằng, vẻ đẹp mong lung huyền ảo thuần khiết đến độ trong suốt như nước lạnh lẽo như băng, choán ngợp mọi ánh nhìn, cũng chính vì thế mà sự câm ghét của cô dành cho nó tăng lên từng phút từng giây.
Cô tì nữ nhẹ nhàn từng bước rất đều bước đến người con gái lãnh đạm trước mặt, cách xa nó khoản một mét cô dừng và cuối đầu.
-Cung chủ... cô James đã đến !. Rồi cô thẳng bước đi và tất nhiên cái hành lễ trước nó là một chuyện hiễn nhiên, đi vào bếp cũng là lúc Uyên nhi bước ra tay cầm theo đĩa trà cùng một cô tì nữ phía sau cầm một ấm trà nóng nghi ngút tỏa mùi thơm, cô cuối đầu với Uyên nhi rồi thẳng tiến vào bếp, những tì nữ đã vào Nam Phong tộc ít nhất cũng phải từ mức độ như thế trở lên.
Đặt những thứ cần thiết xuống bàn trước mặt hai cô gái xinh đẹp ngồi đối diện nhau, tuy vẻ đẹp có phần trên lệch nhau nhưng cả hai đều đẹp khiến người ta phải ngưỡng mộ, sau khi đĩa bạch hồng cùng tách trà nóng đã đặt ngay chỗ vị khách ko mời mà đến thì cô lui vài bước đứng sau lưng nó trong tư thế " tôi đã chuẩn bị sẵn sàng" nếu như James có thái độ quá mức cho phép.
Ko gian giờ chìm vào tĩnh lặng thì James lên tiếng. -Tôi cứ nghĩ là cô sẻ ko chịu gặp tôi chứ.
-Nếu đã nghĩ vậy thì cô đến làm gì !?.
-Vì tôi có việc phải thông báo cho cô... nhưng chẳng phải tôi cũng gặp được cô đấy thôi.
-Vậy... cô có việc gì cần thông báo cho tôi ?. Khuôn mặt lạnh lùng vẫn điềm đạm, đôi mắt vẫn vô hồn đàng áp người.
-Tôi nói cho cô biết... chuyện cá cược của tôi và cô chắc chắn sẻ được diễn ra... cô hãy chuẩn bị tinh thần chịu chết đi.
-Chỉ có thế thôi sao... ko còn việc gì khác à !?.
Ánh mắt xăm xôi nó giờ chuyển sang người bên cạnh. -Tất nhiên là còn... tôi đến để đưa Yun về... làm sao có thể để chồng mình ở lại với một cô gái khác chứ.
Đang giả lơ như ko biết gì thì lại bị chì đích danh làm Yun giật nãy mình nhưng vẫn vờ như ko hay biết, chăm chăm vào cuốn sách mặc dù ko một chữ nào lọt vô đầu.
Cười nhẹ như ko hề có chuyện gì. -Chồng cô ?... có sao ?.
Câu nói vờ như ko biết của nó lại làm cho người con trai bên cạnh cảm thấy chột dạ.
Nhìn thấy vẻ mặt đó của nó James đứng dậy đập bàn chỉ tay về phía Yun cho dù anh cố tránh né.
-Yun là chồng sắp cưới của tôi tất nhiên anh ấy là chồng tôi. Nói đoạn cô bước lại chỗ Yun. -Anh Yun... anh ko nên ở lại đây... mẹ bảo em đến đưa anh về đấy.
Đến giờ phút này thì anh ko thể làm lơ giả câm giả điếc đành đặt quyển sách xuống quay sang nó ko để ý đến James. Ôn nhung vòng tay qua chiếc eo thon nhỏ của nó, ngã đầu xuống bờ vai nhỏ nhắn một cách tư nhiên.
Chương 81
-Tôi nhớ mình đâu phải chồng sắp cưới của cô... với lại ai là mẹ tôi vậy ?.
Bất ngờ trước hành động ấy và lời nói dứt tình này khiến James tức điên muốn xông vô cho cô gái kia một trận nhưng lại phải cố kiềm chế cảm xúc đang dân trào trong lòng.
-Yun à...
Chưa để cô mở miệng nói thì nó đã đứng dậy và ngồi lên đùi Yun một cách thong thả như anh đã ngã vào vai nó, điều này càng khiến Yun và James bất ngờ nhất là Uyên nhi đang há hốc với biểu hiện của cung chủ lạnh lùng mà minh bao năm hầu hạ.
Tuy hơi bất ngờ trước hành động này của nó nhưng Yun lại càng thích hơn vì trước giờ nó chưa hề làm thế nhất là khi nó chủ động, nhanh chóng nhập vai anh dang đôi tay cứng cáp ôm trọn lấy bờ eo thon nhỏ của nó rồi cả hai cùng quay sang nhìn cô gái đang trố mắt trước cảnh tượng lãng mạng này mà cười.
-Xin lỗi cô nhưng cô đã nhầm người rồi... người này đâu phải chồng cô !.
Đưa đôi mắt màu đỏ lạnh lùng về phía người con gái với đôi mắt xanh biển như muốn nói "người con trai này là cả tôi !"
Ngay lập tứ cô lui vài bước sau khi bắt gặp ánh mắt ấy, quay người cô bỏ chạy, đôi mắt màu biển hằng lên những đợt sóng dữ, ko một lần quay lại nhìn cập đôi đang ân ái với nhau đằng sau mà vọt đi trong nháy mắt.
Khi khung cảnh chỉ còn lại ba người thì Uyên nhi cũng biết điều mà lui vào trong trả lại ko gian riêng tư cho cập tình nhân này.
Vội đứng dậy sau khi kịch đã hạ màn như lại một lần nữa thân người mảnh mai này yên vị trên đùi của Yun, ban đâu nó chỉ cố tình diễn để đuổi con ma quấy rồi kia đi chứ đâu có như thế này, nhìn Yun mà nhíu mày.
-Sao vậy ?... chẳng phải cô ta đi rồi sao ?.
-Thì đã sao... chuyện của chúng ta liên quan gì đến cô ta chứ... với lại ban đâu anh đâu có nói là diễn cho cô ta xem... là do em chủ động đấy thôi !. Cười khoái chí với lời nói của mình càng làm cho nó cảm thấy ko ổn.
-Vậy chứ ko phải anh là người chủ động trước sao !?. Nhưng nụ cười khoái chí ấy nhanh chóng bị dập tắt bởi câu đối khắng quá chuẩn của cô gái xinh đẹp này, anh xụ người xuống lộ rõ kết quả của cuộc đôi co này.
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian